Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2016

Vang Vieng – Thị trấn bình yên và lãng mạn của Lào

Nằm cách thủ đô Vientiane chỉ vài tiếng ngồi xe, thị trấn xinh xắn Vang Vieng với sông nước hữu tình, sẽ là một điểm dừng chân đáng yêu trong hành trình khám phá nước Lào.



Nằm cách thủ đô Vientiane của Lào khoảng 150km, thị trấn bé nhỏ Vang Viêng nằm lọt thỏm trong mênh mông của núi rừng xanh ngát. Được biết đến là vùng quê yên bình với khí hậu trong lành, mát mẻ và cũng là điểm du lịch nổi tiếng của đất nước Lào xinh đẹp.


Không công trình kiến trúc tuyệt mỹ, không resort hiện đại hay những con đường rộng thênh thang lót đá… vậy mà hàng năm, Vang Vieng thu hút một lượng du khách khổng lồ, gấp nhiều lần so với con số 50.000 người địa phương.


Với lợi thế về địa hình lý tưởng – lưng tựa núi mặt nhìn sông, thị trấn Vang Vieng được biết đến như một vùng quê thanh bình bên dòng sông Nam Song. Thị trấn nhỏ bé này vừa ẩn chứa trong mình nét hoang sơ lại vừa là một thị trấn vô cùng yên bình.


Nét hoang sơ của Vang Vieng toát lên từ màu xanh của cây cối và dòng sông quanh năm nước chảy êm đềm uốn mình quanh những dãy đá vôi.


Ngay khi vừa đặt chân tới Vang Vieng, nhiều người thường ngỡ ngàng trước vẻ đẹp mà thiên nhiên đã ban tặng cho thị trấn nhỏ bé này.


Nhà sư đi khuất thực trên đường phố Vang Vieng.


Vang Vieng thu hút du khách với những trò chơi trên sông tưởng chừng rất bình thường nhưng lại là đặc sản rất nổi tiếng khi du khách nghĩ về nó.


Dừng chân ở Vang Vieng, du khách có thể nghỉ ngơi trong những căn lều cỏ dựng ngay trên mặt nước, thong dong thả mình trên những chiếc phao để tận hưởng không khí trong lành, hoặc chèo kayak thư giãn và ngắm cảnh trời mây sông nước…


Vang Vieng ngày nay là một thị trấn của du khách ba lô, từ châu Âu đến châu Á, bất kể du khách nào khi đến với đất nước Triệu Voi đều ghé qua thị trấn này trong vài ngày để thư giãn và vui chơi giải trí.


Nhưng không vì thế mà thị trấn này mất đi vẻ đẹp và nét bình yên vốn có của nó. Sau những giờ hoạt động thể thao tích cực, bạn có thể nhàn nhã đạp xe dọc sông, tĩnh lặng câu cá hay nằm đọc sách trên những chiếc võng được mắc trên những tán dừa đung đưa, ngắm mặt trời dần buông cuối chân trời. 


Dạo chơi bằng kinh khí cầu và nhìn ngắm khung cảnh tuyệt đẹp bên dưới là trải nghiệm mà nhiều du khách thường làm khi tới Vang Vieng.


Chiếc cầu treo lãng mạn bắc ngang qua sông Nam Song.


Vang Vieng ngập tràn du khách nhưng vẫn cứ giữ cho mình một nét gì đó thật thanh bình, thân thuộc và tạo cho lữ khách đến đây một cảm giác mê mệt khó tả.


Dẫu mỗi ngày có vô số du khách đến rồi cũng có vô số khách đi… nhưng Vang Vieng không xô bồ lộn xộn mà vẫn cứ yên ả, thanh thản như cuộc sống thường nhật của phố núi quê mùa


Khi hoàng hôn buông xuống, Vang Vieng nhỏ bé, bình yên trở nên nhộn nhịp, sầm uất với khu phố Tây. Du khách có thể tìm mua đủ thứ hàng hóa, quà lưu niệm, hay bất cứ dịch vụ gì tại đây với mức giá hợp lý và khám phá văn hóa của người dân bản địa qua những món ăn dân dã.

Vì sao du lịch khiến bạn trở nên quyến rũ hơn

Du lịch có thể giúp bạn tự tin hơn, mở rộng tầm hiểu biết, đồng thời cũng khiến bạn thú vị và hấp dẫn hơn trong mắt mọi người. Những lý do dưới đây sẽ khiến bạn muốn đi du lịch nhiều hơn.

Du lịch khiến bạn tự tin hơn


Bạn từng chu du khắp thế giới, chinh phục đỉnh Everest, lặn xuống Great Barrier Reef hay đặt chân đến những thành phố xa xôi hẻo lánh và chiến thắng nỗi sợ độ cao của mình. Bạn làm được những điều tuyệt vời, vậy tại sao lại không cảm thấy tự hào và tự tin vào khả năng của bản thân mình? Từ những điều đó, du lịch sẽ giúp bạn cảm thấy tự tin hơn để chinh phục những dự định trong tương lai.

Du lịch giúp bạn mở rộng tầm hiểu biết


Thoát khỏi vòng tròn an toàn và đến những vùng đất mới, khám phá những nền văn hóa mới giúp chúng ta có một cái nhìn mới về cuộc sống, đặc biệt là chính mình. Khi du lịch, bạn có cơ hội tìm hiểu về con người, lịch sử và văn hóa ở những vùng đất hoàn toàn mới mẻ. Chính những điều đó giúp mở rộng tầm hiểu biết, có cái nhìn từ nhiều khía cạnh đối với một vấn đề, đặc biệt hơn là có thái độ tích cực với những ý tưởng và mục tiêu, từ đó khiến bạn hoàn toàn nổi bật trong đám đông.

Xem thêm : 8 điều khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ khi đi du lịch

Du lịch khiến bạn vui vẻ hơn


Nụ cười là món quà tuyệt vời nhất con người dành cho nhau, nó xuất phát từ niềm vui, và du lịch dạy bạn cách làm thế nào để trở nên vui vẻ. Bạn sẽ cảm thấy thoải mái, tự tin và nhìn thế giới với thái độ tích cực hơn. Cho dù điều gì có xảy ra trong cuộc sống, du lịch cũng sẽ giúp bạn thư giãn và tìm được niềm vui của chính mình.

Du lịch giúp bạn thích nghi tốt hơn


Trong khi du lịch, bạn có thể phải đối mặt với vấn đề như lỡ chuyến bay, xe buýt chậm, đi sai hành trình hay đồ ăn thức uống tệ… Ban đầu có thể rất khó khăn để giải quyết, nhưng dần dần bạn sẽ học cách thay đổi kế hoạch theo tình huống, từ đó thích nghi tốt hơn với hoàn cảnh và môi trường. Bạn sẽ không còn cảm thấy khó chịu hay tức giận nữa mà đơn giản chỉ cần điều chỉnh những gì đang làm và tiếp tục hành trình.

Du lịch khiến bạn đẹp và hấp dẫn hơn


Stress đẩy nhanh quá trình lão hóa, khiến cho bạn trông già nua và xấu xí. Những ngày tháng thư giãn và thoải mái tận hưởng sự tự do trong khi chu du khắp thế giới khiến bạn cảm thấy hạnh phúc và trẻ lâu hơn. Vì vậy bạn sẽ đẹp và hấp dẫn hơn trong mắt mọi người xung quanh.


Theo Vnexpress

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2016

Nhiếp ảnh gia dành 3 năm theo đuổi ánh mặt trời

Lấy danh hiệu là Beboy, nhiếp ảnh gia độc lập người Pháp này từng là một nhân viên cảnh quan đô thị. Anh có một niềm đam mê đặc biệt với nhiếp ảnh và luôn muốn khám phá vẻ đẹp vô tận của thế giới tự nhiên.


Để theo đuổi niềm đam mê của mình, 3 năm trước, nhiếp ảnh gia Beboy đã quyết định thực hiện một chuyến phiêu lưu vòng quanh thế giới. Ngoài mục đích du lịch và khám phá những điều mới lạ, thì tiêu chí không kém phần quan trọng của anh là chụp được những bức ảnh phong cảnh sống động kết hợp giữa vẻ đẹp của thiên nhiên, thành phố và ánh nắng huyền diệu của mặt trời.

Cùng tận hưởng ánh nắng lung linh của mặt trời qua những tác phẩm của nhiếp ảnh gia Beboy sau đây:

1. Horseshoe Bend, Hoa Kỳ

2. Thung Lũng Monument, Hoa Kỳ

3. Provence, Pháp

4. Paris, Pháp

5. Meteora, Hy Lạp

6. Iceland

7. Plitvice, Croatia


Xem thêm : 10 điểm du lịch nước ngoài được lòng khách Việt vào mùa thu

8. Paris, Pháp

9. Bangkok, Thái Lan

10. Hồng Kông

11. Yosemite, Hoa kỳ

12. Paris, Pháp

13. Thượng Hải, Trung Quốc

14. Úc

15. Paris, Pháp

16. Arizona, Hoa Kỳ

17. Iceland

18. Thung lũng Monument, Hoa Kỳ

19. Úc

20. Rome, Ý



Nguồn: boredpanda.com, Facebook, Tinlive24h

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

Khám phá mùa thu vàng nước Nga

Với nhiều người, có lẽ nước Nga là nơi có mùa thu đẹp nhất. Bởi vậy mà “Mùa thu vàng” đã trở thành “thương hiệu” riêng của nước Nga với rừng Bạch Dương mơ màng, rừng phong lá đỏ, lá vàng chạy miên man ngút tầm mắt…


Ở Nga, nếu Moscow là trái tim của đất nước thì quảng trường đỏ là trung tâm của của Moscow và của cả nước Nga. Bởi vì từ quảng trường này các đường phố chính của Moscow tỏa ra theo các hướng để trở thành các quốc lộ lớn bên ngoài thủ đô. Không những thế, trung tâm này còn là nơi tập trung của nhiều công trình huyền thoại, gắn liền với lịch nước Nga vĩ đại.



Nổi bật nhất, nguy nga nhất, hoành tráng nhất là Điện Kremli, được xây dựng từ thế kỉ XIV – XVII. Kremlin là một tổ hợp pháo đài lịch sử nhìn ra Quảng trường Đỏ tại Mátxcơva, bao gồm các cung điện Kremlin, các nhà thờ Kremlin, và phần tường thành Kremlin với các tháp Kremli.

Giao thông ở Nga rất thuận tiện, bạn có thể đi lại nhanh chóng, dễ dàng bằng hệ thống tàu điện ngầm, nhanh, sâu và đẹp nhất thế giới. Hệ thống này là một trong những công trình kiến trúc lộng lẫy được coi là Cung điện trong lòng đất, một niềm tự hào của người dân Moscow.

Rời Moscow, bạn sẽ đến thành phố St. Petersbourg. Dù trải qua bao nhiêu thăng trầm, Saint Petersburg vẫn khiến người ta phải choáng ngợp với vẻ vương giả đầy kiêu hãnh. Đây cũng là thành phố lớn thứ hai ở Nga sau Moscow, thành phố mang những nét đặc trưng riêng với những tòa nhà kiến trúc lộng lẫy và huy hoàng.


Những cây cầu và những con sông trong lòng thành phố cũng là một trong những kiến trúc độc lạ, hấp dẫn du khách khi đặt chân đến xứ sở này.


Điện Kremlin.


 Cung điện mùa Đông – di sản thiên nhiên thế giới với hơn 4 triệu tác phẩm có giá trị của dân tộc Nga, hàng triệu người khắp nơi trên thế giới tìm đến đây để được chiêm ngưỡng những tác phẩm nổi tiếng của toàn nhân loại.


Ở Cung điện mùa hè, bạn sẽ bị hấp dẫn bởi những đài phun nước trên ba trăm năm tuổi. Được khởi công năm năm 1714, rộng 1.000 ha, gồm 7 công viên, 20 lâu đài và tiền sảnh, 140 vòi phun nước.

Một lần nữa, du khách sẽ được đắm mình trong không gian xa hoa và tráng lệ của cung điện mà trầm trồ thán phục những bàn tay tài hoa của các nghệ nhân.

Mùa Thu Vàng - chỉ ba từ đó cũng đủ gợi lên một cảm xúc trìu mến, dịu êm trong tâm hồn… Đó là khung trời thu buồn man mác với sắc vàng rực rỡ, lộng lẫy & mênh mang đến nao lòng của những rừng cây lá phong, lá bạch dương, của những địa danh thấm đẫm lịch sử cùng một nền văn hóa vĩ đại với âm nhạc, thơ ca, hội họa, kiến trúc.



Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

Ladakh, Tiểu Tây Tạng của Ấn Độ: Đừng đến nếu bạn thích an nhàn !

Album ảnh du lịch kèm theo những lời chia sẻ thú vị về miền đất Ladakh (Ấn Độ) chắc chắn sẽ khiến cảm hứng dịch chuyển của bạn tăng lên vùn vụt và muốn xách vali đi ngay hôm nay !


Từ lâu Ladakh vẫn được mệnh danh là "Tiểu Tây Tạng" của Ấn Độ vì vẻ đẹp hùng vĩ đến choáng ngợp với những đỉnh núi tuyết phủ trắng xóa, bao quanh là bạt ngàn những gợn mây che phủ tạo nên một khung cảnh nửa thực nửa mơ. Không những vậy nơi đây còn chiếm trọn trái tim của tất cả những ai từng đặt chân đến bởi bầu trời trong xanh lạ kì và những cơn gió mát rượi, đôi khi se lạnh. Đứng ở bất kì nơi nào trong Ladakh, bạn cũng đều có thể cảm nhận được sự gần gũi và nguyên sơ của thiên nhiên - một cảm giác hiếm có khó tìm trong thời buổi này.

Tuy nhiên đây không phải một địa điểm cứ muốn là đến được hoặc chỉ cần book máy bay rồi có mặt nhẹ nhàng, để đến Ladakh bạn cần nhiều hơn như vậy. Nhiều ở đây không phải là tiền, mà đó là sự kiên nhẫn, quyết tâm, một trái tim đam mê khám phá cùng đôi chân đi không biết mệt. 

Mới đây, một bạn trẻ tên Nhị Đặng đã khiến dân tình phải đứng ngồi không yên vì hành trình khám phá Ladakh quá tuyệt vời của mình. Theo như những thông tin ghi tên Facebook thì Nhị Đặng hiện đang làm nhiều công việc liên quan đến nghệ thuật như videographer, photographer, food video blogger và cả một người du lịch (traveler) nữa.

Album ảnh đẹp ngỡ ngàng mang tên "Lost in Ladakh" kèm những chia sẻ tận tình, cụ thể nhưng đầy thú vị của Nhị Đặng đã thu về hơn 2k lượt like và vô số lượt chia sẻ chỉ sau một ngày. Cùng ngắm nhìn những khoảnh khắc "bồng lai tiên cảnh" và cảm nhận những trải nghiệm đặc biệt của cô gái này nhé! 


Thứ mà tôi cảm thấy nhẹ nhõm nhất là ô cửa sổ trên máy bay. Và chuyến đi thực sự đã bắt đầu! Tôi thấy bên cửa sổ những đám mây bềnh bồng lướt qua, để lộ dần những dãy núi quyến rũ đôi mắt của những kẻ phía đằng sau ô vuông kia. Cơ trưởng đáp máy bay rất êm trong tràng vỗ tay kết thúc chuyến bay từ Delhi đến Leh - một thị trấn Ladakh, phía Bắc Ấn Độ.


Cảm giác đặt chân xuống sân bay là cả một bầu trời trong xanh, không khí mát lạnh, bao bọc quanh những dãy núi cao đầy ngạo nghễ có phần âm thầm hiểm nguy.

Những trang phục lính, hàng rào quân sự khắp mọi nơi cũng đủ cho thấy tầm quan trọng của khu vực biên giới giáp với Trung Quốc, Afghanistan, Pakistan. Khi chiều xuống, thị trấn Leh từ từ chìm trong bóng núi. Ở Leh, từ nhiều nhất mà người ta thường nói là "Juleh" , một chữ đầy ma thuật với nhiều ý nghĩa: Xin chào, cảm ơn, tạm biệt !



"The journey of life is longthe path unknown" (Hành trình của cuộc đời là con đường không ai biết trước được.) Câu này trích từ một biển báo trên đoạn đường Ladakh.

Thay vì để các biển hiệu cảnh báo, họ thường dùng những câu chơi chữ, hay quote ấn tượng như :"Life is short, don't make it shorter" (Đời đã ngắn đừng làm nó ngắn thêm), , "After whisky, driving risky"...(Say xỉn thì phải chạy xe cẩn thận)


Sau 8 tiếng đường xe dằn xóc, qua nhiều địa hình, từ núi đá khô cằn, đồng cỏ thoải hương, sông suối... trong cái khắc nghiệt khô mắt, khô môi.

Trước mắt tôi là Tso Kiagar, như những dải lụa xếp lớp lạnh lẽo đang nằm chờ cái nắng trải lên những đường dáng để thêm hùng vĩ. Chỉ còn cách Tsomoriri khoảng 30km.


Tsomoriri hiện ra trước mắt! Hồ trong xanh và thảm thực vật phong phú cho đến khi nó hoàn toàn đóng băng vào mùa đông, từ tháng 11 .


Ảnh chụp vào lúc 00h đêm.

Cả bọn nằm trên giường, trùm túi ngủ kín mít chỉ chừa mỗi cái mũi để thở. Tôi đang cặm cụi chỉnh cái máy ảnh, mở một cánh cửa sổ, đủ để góc máy có thể bắt được 30s, dải ngân hà nhìn thấy rõ trước mắt. Gió lùa vào tái tê, đầu tôi hơi choáng váng mỗi khi xoay người hay cử động lật mạnh. Tôi nhìn hơi thở mình đứt quãng, rồi lại dài thườn thượt, ra khói, rồi bay lên, tưởng như tụ lại thành mây rồi tình cờ vỡ vụn ra thành những đốm nhỏ li ti trên bầu trời cao vút. Một thế giới nào đây?! Tôi cảm thấy mình bé nhỏ, một bình yên đơn giản, một thanh thản đến lạ... cứ muốn nhìn mãi nhìn mãi, nhìn mãi thế giới tinh tú kia từ ô vuông cửa sổ đen ngòm.


Toà lâu đài nhìn qua từ cửa sổ nhà nghỉ trong một ngày mưa. Cả ngày mưa héo hắt ruột gan, ủ dột tinh thần. Héo quá nên ông trời thương mà trao cái cầu vòng đôi để an ủi mấy đứa nhỏ dễ tổn thương!!!


Ở đây có rất nhiều tu viện nổi tiếng và Phật giáo ảnh hưởng sâu sắc đến người dân.

Mỗi gia đình ở Ladakh đều gởi một người con trai của họ xuất gia làm Lạt ma và thọ giới. Họ được gửi tới các tu viện khi mới 5, 6 tuổi để giáo dục, đào tạo như các vị sư và dành toàn bộ cuộc sống của mình để nghiên cứu và học tập Phật giáo. Cứ như vậy, thế hệ này nối tiếp thế hệ khác. Trong lịch sử, khu vực này là của người gốc Tây Tạng và có rất nhiều tu viện Phật giáo. Do đó, Ladakh cũng được gọi là "Tiểu Tây Tạng".


Sau 1 ngày nghỉ ngơi phục hồi sức khoẻ ở Leh, chúng tôi lại bắt đầu chuyến phiêu lưu đến Zanskar - vùng đất đã từng bị biệt lập hàng thế kỷ, ẩn mình giữa những dãy núi Himalaya hùng vĩ.


Một bà cụ người Ladakh xin quá giang trên xe chúng tôi. Cụ năm nay tám mươi mấy tuổi, bà vẫn đi bộ băng băng như những ông bà cụ khác vùng Ladakh. Chúng tôi xin phép cụ chụp hình lưu niệm, cụ bà nở nụ cười hồn hậu bất chấp tuổi tác.


Kargil là 1 mảnh ghép khác của bức tranh Ladakh. Người ở Kargil lai giữa Tây Tạng, Pakistan hay Afghanistan. 90 % dân số Kargil là Hồi giáo Shia, 5% người Sunni và 5% của Phật giáo Tây Tạng. Trong ảnh là một cô bé nữ sinh mua kem trước giờ lên lớp. Tụi học sinh sáng sớm cứ ào ra ăn kem như phong trào í, vui lắm!


Qua khỏi Kargil, chúng tôi bắt đầu tiếp cận những thảo nguyên bao la.

Những con Marmot (sóc đất - thường trồi lên vào mùa hè và sống dưới hang suốt mùa đông dài) nhúng nhính, chạy loanh quanh trên những đồng cỏ, nằm phơi mình trên hòn đá to, hay lúc ẩn lúc hiện dưới hang ổ như chọc cười đám khách du lịch đang loay hoay thích thú lướt qua trên xe. Tôi có cảm giác chúng như xưng hùng xưng bá khắp nơi đây vậy, một vương quốc riêng của loài marmot, tự do không giới hạn. Tự nhiên lại có phần ganh tỵ với chúng!


Mặt trời bắt đầu xuống núi vừa đúng lúc chúng tôi đến Rangdum (một thị trấn hoang vu và tách biệt giữa lòng chảo thung lũng núi non hiểm trở, quanh khu này hình như chỉ duy nhất 1 cái hostel, thiếu điện đóm, giá khá đắt đỏ)


Đàn gia súc du mục lang thang kiếm ăn


Địa hình thảo nguyên bao la.


Tôi thấy những đỉnh núi tuyết đang ẩn hiện giữa màn sương khói, tựa hồ như vương quốc của bà chúa tuyết đâu đây.


Ngày thứ 12, chúng tôi quyết định dành 3 ngày để trekking lên tu viện Phuktal (Phugtal)

Tu viện này nằm ẩn mình trong một khoảng rộng của hẻm núi khổng lồ cao tới 3.800m thuộc dãy núi Himalayas. Thiết kế cô lập của Phuktal mang ý nghĩa tinh thần lớn vì đã có nhiều nhà sư ẩn cư và thiền định trong các hang động ở khu vực này. Để đến được Padum, người ta phải bắt taxi từ Padum đến Raru, nơi kết thúc con đường và bắt đầu leo núi từ đó. Sẽ phải mất một hoặc hai ngày đi bộ để đến Phugtal, ngang qua hai ngôi làng nhỏ Chatang và Purne. Tu viện cách Purne khoảng 7km.


Sau 2 ngày trekking, chúng tôi tới được Phuktal.

Bằng cách nào đó Phuktal vẫn điềm nhiên, lặng lẽ như được xếp từ muôn kiếp đời và được chở che trong một hốc đá to. Đợt chúng tôi đi có khá nhiều đoàn viện trợ và các bác sĩ tình nguyện lên đây khám chữa bệnh và phát đồ ấm, chăn mền... cho mùa đông sắp tới.


Các tiểu lạt ma cười đùa trước ống kính.

Lúc này mấy đứa nhỏ đang háo hức chuẩn bị chạy xuống trạm tình nguyện để vác đồ lên tu viện. Trạm tình nguyện ở ngay hostel bên dưới tu viện, cách khoảng 500m đường leo dốc núi. Tụi nhỏ cứ thế vừa chạy vừa thở hổn hển. Còn đám chúng tôi thì lết từng bước như người vác trăm ký trên vai. Mấy vị lạt ma già khoan thai bước từng bước, bước khoảng chục bước dừng lại thở sâu, nhìn đời, nhìn người, cười cái rồi lại bước tiếp, lâu lâu nhìn qua cười với tụi này hỏi "mệt hông ".


Bước một mình, một khúc quanh, về phía nắng, cảm giác rất sướng, cô đơn nhưng không lẻ loi.


Zanskar tuy hẻo lánh nhưng là vùng đất giàu sắc màu tinh thần, người Zanskar thường tổ chức các lễ hội trong năm, họ hóa trang, ca hát, nhảy múa... những khúc hùng ca về cuộc chiến giữa cái thiện và cái ác.


Khung cảnh núi non hùng vĩ ở Zanskar.


Đường về Leh đi qua Moonland.


Tôi đã nói nếu bạn thích an nhàn, vui lòng đừng đến Ladakh. Nhưng nếu bạn thích những nụ cười thanh thản, an nhiên, thì sự tồn tại của thế giới này - Ladakh, là một thứ tình yêu nhỏ bé dễ thương trong tôi. Một phiên bản vừa gai góc, khốc liệt, nhưng đầy cám dỗ, vừa hạnh ngộ, bao la, nhưng cũng bình dị đến nao lòng. 

Những ngày cuối cùng ở New Delhi, khi tôi đến miền Trung Ấn và chuẩn bị bay về Việt Nam. Tôi gặp anh hải quan soát visa, nhìn anh không phải gốc Ấn, tôi ngờ ngợ anh là người Ladakh, anh chàng hải quan với gương mặt phúc hậu hỏi tôi: "Cô đến Ladakh lần thứ hai rồi à?!. Tôi giật lại ngay: "Anh là người Ladakh à!", "Vâng, tôi từ Leh" - Tôi thầm hét lên trong bụng" A tôi biết ngay mà!!" Nụ cười Ladakh của anh làm tôi ấm lòng, người Ladakh đi đâu vẫn mãi là người Ladakh, hoặc giả tôi đang quá màu hồng ảo tưởng nhưng Ladakh trong tôi chắc cũng chỉ có thế, dường như trọn vẹn về phía những đường chân trời đã mất! Hẹn gặp lại nhé! 




Bài đăng phổ biến