Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

Chuyện tình buồn nơi Vạn Lý Trường Thành

Xung quanh Vạn Lý Trường thành có nhiều truyền thuyết bi tráng, trong đó được nhắc đến nhiều nhất là điển tích nàng Mạnh Khương nhỏ máu tìm xác chồng.
Xem thêm: Chứng nhân chuyện tình Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài

Vạn Lý Trường Thành là công trình nổi tiếng của Trung Quốc, liên tục được xây dựng từ thời Xuân Thu (bắt đầu từ năm 770 TCN) cho đến thời nhà Minh (1368-1664), với mục đích bảo vệ quốc gia khỏi những cuộc tấn công của người Hung Nô, Mông Cổ...

Một trong những đoạn tường thành nổi tiếng nhất do Tần Thủy Hoàng ra lệnh xây, từ thế kỷ thứ 3 TCN. Đoạn tường thành này nằm ở phía bắc, xa hơn phần Vạn Lý Trường Thành dưới thời nhà Minh và hiện còn sót lại ít di tích.

Trước kia, nhiều du khách vẫn tin rằng Vạn Lý Trường Thành có thể nhìn thấy từ không gian, tuy nhiên các nhà nghiên cứu đã phủ nhận điều này. Ảnh: Listverse.

Đây là một trong những điểm thu hút du khách bậc nhất ở Trung Quốc. Bên cạnh vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ, nơi này còn được biết đến với những điển tích cảm động lòng người. Một trong số câu chuyện du khách sẽ được nghe nhiều nhất khi tới Vạn Lý Trường Thành là nàng Mạnh Khương tìm chồng.

Theo Listverse, vào đời nhà Tần có một đôi vợ chồng họ Mạnh sống ngay cạnh đôi vợ chồng họ Khương. Họ đều là những người sống vui vẻ, tốt bụng nhưng không ai trong số đó có con. Nhiều năm trôi qua, nhà Mạnh quyết định trồng một cây bầu nhưng khi đậu trái, quả lại nằm ở phần đất của nhà họ Khương.

Khi cắt đôi trái bầu, hai vợ chồng vô cùng ngạc nhiên khi thấy có một bé gái xinh đẹp ở trong đó. Hai nhà liền cùng nhau nuôi dạy cô bé và đặt tên là Mạnh Khương Nữ.

Tượng nàng Mạnh Khương ở Hà Bắc, Trung Quốc. Ảnh: China.

Mạnh Khương Nữ lớn lên và lấy chồng họ Phạm. Hai người kết hôn chưa lâu thì chồng nàng bị bắt đi xây dựng Vạn Lý Trường Thành. Mạnh Khương ở nhà chăm cha mẹ chồng già yếu, coi sóc việc nhà và ngày đêm ngóng chồng trở về.

Tuy nhiên, do chồng đi bao năm vẫn biền biệt nên Mạnh Khương bèn đi tìm không quản đêm ngày. Khi đến nơi, nàng dò hỏi mọi người mới hay tin chồng đã chết từ lâu, thây vùi dưới chân Vạn Lý. Đau buồn trước cái chết của chồng, nàng đã khóc 3 ngày đêm và nước mắt làm sụp đổ một đoạn tường thành, làm lộ ra những đống xương trắng. Mạnh Khương liền cắn tay cho bật máu, rồi nhỏ vào những đám xương khô. Khi máu nhỏ vào, đám xương khô bỗng sáng bừng lên. Mạnh Khương liền ôm lấy hài cốt của chồng, an táng chu đáo rồi gieo mình xuống biển Bột Hải tự vẫn.

Ngày nay, câu chuyện về nàng Mạnh Khương phần lớn người dân Trung Quốc đều biết và có nhiều dị bản khác nhau.

Sau khi nàng Mạnh Khương mất, thái tử Phù Tô hạ lệnh mai táng nàng chu đáo và truy tặng phẩm hàng Tả tướng quân cho chồng nàng, truy phong tước hiệu Trinh Phu Nhân cho Mạnh Khương. Thấy sự việc lạ lùng, người dân nơi đây đã lập một miếu đá gọi là Khương Nữ Tử. Hiện nay tại Sơn Hải quan, tỉnh Hà Bắc vẫn còn đền thờ nàng.

Theo thống kê mới nhất của Cục Quản lý Di tích Văn hóa Nhà nước Trung Quốc vào năm 2012, Vạn Lý Trường Thành dài hơn 21.000 km.

Đường đến Vạn Lý Trường Thành

Gần Bắc Kinh có 3 địa điểm để tới thăm Vạn Lý Trường Thành là Bát Đạt Lĩnh (Badaling), Mộ Điền Cốc (Mutianyua) và Tư Mã Đài (Simatai). Ðoạn Vạn Lý Trường Thành Bát Ðạt Lĩnh nằm về hướng tây bắc trên dãy núi Thái Hà, cách Bắc Kinh 60 km, được xây từ năm 1505 thời vua Chính Đức nhà Minh.

Từ Hà Nội và TP HCM đều có đường bay thẳng tới Bắc Kinh, Thượng Hải (Trung Quốc). Giá vé tùy từng thời điểm, từ 260 USD trở lên.

Ngoài ra, du khách Việt Nam cũng có thể sang Trung Quốc qua đường bộ tại các cửa khẩu ở Lào Cai, Lạng Sơn, Quảng Ninh...

(Theo Listverse)

Hình ảnh chợ nổi Việt Nam tuyệt đẹp trên báo nước ngoài

Những hình ảnh tuyệt đẹp về phiên chợ nổi ở Việt Nam cũng như một số quốc gia Đông Nam Á mới được đăng tải trên trang Amusing Planet.

Chợ nổi trên sông là một trong những nét đặc trưng của người dân vùng sông nước, nơi cả người mua và người bán đều dùng ghe thuyền làm phương tiện vận chuyển. Hình thức này đã tồn tại lâu đời và gắn bó mật thiết với đời sống sinh hoạt của người dân địa phương.

Chợ nổi Phụng Hiệp (Hậu Giang)

Một số khu vực của các quốc gia Đông Nam Á nằm ở vùng đất thấp, sông nước xung quanh, đều xuất hiện hình thức chợ nổi. Nằm trong khu vực khí hậu nhiệt đới, khu vực này đều là rừng tậm trước khi con người tới khai hoang. Nơi con người sinh sống đều tiếp giáp với sông nên họ dùng thuyền là phương tiện di chuyển kết nối. Dù ngày nay, khi các phương tiện giao thông đã phát triển hơn, nhưng người dân vẫn có thói quen dùng thuyền bè làm phương tiện đi lại, chở hàng hóa.

Chợ nổi Cái Răng cách trung tâm thành phố Cần Thơ chừng 5km đi về hướng quốc lộ Sóc Trăng

Đây là khu chợ tự tiêu tự sản lớn nhất trong vùng

Ở Việt Nam, chợ nổi phát triển nhất thuộc khu vực đồng bằng sông Cửu Long là Phụng Hiệp, nơi có hàng trăm thuyền ghe buôn bán tấp nập. Chợ nổi ở Việt Nam họp cả ngày, nhưng thường nhộn nhịp nhất vào thời điểm ban sáng. Trên thuyền thường chất đầy hàng hóa, nhiều nhất là trái cây nhiệt đới. Một số chợ nổi nổi tiếng ở đây có thể kể tới chợ nổi Cái Bè, chợ nổi Phụng Hiệp, chợ nổi Châu Đốc, chợ nổi Cái Răng…

Ngoài Việt Nam, một số nước Đông Nam Á cũng xuất hiện hình thức chợ nổi. Nổi tiếng nhất Thái Lan là chợ nổi Damnoen Saduak, cách thủ đô nước này chừng 100 km về phía tây nam. Chợ thường mở cửa từ sáng sớm kéo dài tới tầm trưa.

Chợ nổi Damnoen Saduak, cách thủ đô Bangkok chừng 100km

Damnoen Saduak là khu chợ nổi nổi tiếng nhất Thái Lan

Chợ nổi Amphawa nằm ở huyện Amphawa, cách thủ đô Bangkok chừng 72km, không lớn như chợ nổi Damnoen Saduak, với du khách hầu hết là người Thái. Khu chợ này thường mở vào tầm tối, nhưng đôi khi một vài hàng quán cũng mở vào giờ trưa. Một số khu chợ nổi khác xung quanh thủ đô Bangkok có thể kể tới chợ nổi Wat Sai, Bang Phli – chợ nổi có lịch sử hình thành hơn 150 năm, chợ nổi Taling Chan…

Chợ nổi Amphawa gần Bangkok

Một chiếc ghe thuyền ở chợ nổi Amphawa bày bán đồ ăn

Các phiên chợ nổi của Thái Lan rất sầm uất, tấp nập người buôn bán và du khách tới tham quan

Chợ nổi Dal Lake, Srinagar, Ấn Độ.

(Theo Amusing Planet)

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

Những câu chuyện bí ẩn về Vạn Lý Trường Thành

Trên cổng thành hiện vẫn còn một viên gạch sót lại. Đó là viên gạch thừa sau tính toán chính xác về số vật liệu phải dùng để xây Gia Dục quan.
Xem thêm: 4 lộ trình du lịch Trung Quốc không thử sẽ tiếc


Vạn Lý Trường Thành là bức tường thành nổi tiếng của Trung Quốc được xây dựng bằng đất và đá liên tục từ thế kỷ 5 TCN tới thế kỷ 16. Nó được dùng để bảo vệ đế quốc Trung Hoa khỏi những cuộc tấn công của người Hung Nô, Mông Cổ và những bộ tộc du mục khác. Hiện nay, đây được coi là công trình biểu tượng cho nền văn hóa Trung Quốc. Bên cạnh vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ, công trình còn được biết đến với những câu chuyện, truyền thuyết bí ẩn. Đây cũng chính là một trong những điểm thu hút lượng lớn khách du lịch hàng năm đến Vạn Lý Trường Thành tham quan.

Câu chuyện về 99.999 viên gạch ở Gia Dục Quan

Truyền thuyết nổi tiếng nhất là về Gia Dục quan (cửa ải ở phía tây Vạn Lý Trường Thành) kể về người đàn ông tên là Yi Kaizhan vào thời nhà Minh (1368-1644). Ông là một người rất giỏi về số học. Khi Gia Dục quan được lên kế hoạch, Yi Kaizhan đã tính toán cần đến 99.999 viên gạch để hoàn thành công trình này. Quan phụ trách không tin ông và phán rằng chỉ cần ông tính toán sai một viên gạch thì quân lính sẽ phải lao động khổ sai trong ba năm.

Một viên gạch thừa ra trong quá trình xây dựng Gia Dục quan đã được đặt lỏng lẻo trên cổng thành và vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay. Ảnh: Absolutelychinatours

Khi xây xong Gia Dục quan, một viên gạch thừa ra khiến cho quan phụ trách rất vui mừng và chuẩn bị để trừng phạt Yi Kaizhan cũng như quân lính của mình. Song Yi Kaizhan nói rằng viên gạch là do thần tiên đặt ở đó, chỉ cần xê dịch một chút thôi cũng sẽ khiến cho cả tường thành sụp đổ. Viên quan nọ không tin lời Yi, liền bỏ viên gạch xuống. Bất ngờ, cả dãy tường thành đổ sập và phải xây dựng lại từ đầu. Sau khi hoàn thành lại, viên gạch được đặt nguyên ở vị trí cũ và hiện vẫn còn trên tòa tháp Gia Dục quan.

Bên cạnh đó, cũng có một dị bản khác về câu chuyện này là Yi Kaizhan đã tính toán chính xác số gạch cần dùng, nhưng do quan phụ trách nghi ngờ nên ông đã thêm vào một viên. Cuối cùng khi Gia Dục quan hoàn thành, một viên gạch còn sót lại được đặt lỏng lẻo trên cổng thành và vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay.

Nụ cười Bao Tự ở đài Ly Sơn

Câu chuyện xảy ra vào thời Tây Chu (1122-711 TCN). Chu Hoàng hậu tên là Bao Tự, là một mỹ nữ sắc nước hương trời. Kỳ lạ là mặc dù được Hoàng đế sủng ái, nhưng Bao Tự lại không bao giờ cười.

Hoàng hậu Bao Tự sắc nước hương trời và rất được vua Chu sủng ái nhưng nàng lại chẳng bao giờ cười. Ảnh: Lieqiba

Khi đó, quanh đất nhà Chu vốn xây nhiều tháp dầu gọi là đài Ly Sơn để khi có giặc kéo đến thì đốt các cột lửa báo hiệu cho chư hầu đến cứu. Một viên quan hiến kế rằng việc đốt Ly Sơn có thể khiến mọi người hoảng sợ và làm cho hoàng hậu cười. Vua Chu rất tán thưởng ý tưởng đó. Khi nhìn thấy cột lửa cháy, quân chư hầu các nước liền vội vàng mang quân đến ứng cứu nhưng tới nơi mới biết là mình bị lừa. Hoàng hậu Bao Tự nhìn thấy cảnh hỗn loạn ấy thì bật thành tiếng cười lớn. Sau đó, khi kẻ thù xâm lược Tây Chu, vua Chu đốt tượng đài để yêu cầu giúp đỡ nhưng không có chư hầu đến nữa. Cuối cùng, nhà vua đã bị quân địch giết và Tây Chu sụp đổ.

Cuộc hội ngộ hạnh phúc trên pháo đài Xifeng Kou

Lính canh trên Vạn Lý Trường Thành phải làm việc quanh năm không nghỉ. Điều này không những khiến cho họ mà còn cả các thành viên khác trong gia đình đều cảm thấy buồn bã. Trong đó có một lính canh trẻ đã làm công việc bảo vệ vùng đất phía Bắc Trung Quốc dọc Trường Thành trong nhiều năm mà không được nghỉ phép. Anh chỉ còn một người cha già ở nhà ngày đêm trông ngóng.

Tượng lính canh đặt trên pháo đài Xifeng Kou. Ảnh: Wanderlust

Người cha già yếu nên sợ rằng sẽ không có cơ hội được gặp lại con trai. Vì vậy, ông đã lấy hết sức lực đi tới khu vực làm nhiệm vụ để tìm gặp con trai lần cuối. Khi tới pháo đài, ông tình cờ nhìn thấy con mình và người lính cũng nhận ra cha. Hai người hạnh phúc, ôm chầm lấy nhau trong mừng vui và cả nước mắt. Điều bất ngờ là cả hai người đều chết ngay tại đây. Để tưởng nhớ hai cha con đáng thương, người ta đã đặt tên pháo đài là Xifeng Kou (có nghĩa là "cuộc hội ngộ hạnh phúc"). Đây cũng chính là đại diện cho hình ảnh hàng ngàn, hàng vạn gia đình có thành viên đi lính lúc bấy giờ.
(Theo VnExpress)

Bài đăng phổ biến